Bạn sẽ không bao giờ biết được bạn yêu thương một người nhiều
đến như thế nào, nếu bạn chưa từng một lần nếm trải cảm giác mất hoặc sợ mất đi
người ấy…
Đôi khi sự mất mát ấy bạn có thể không nhận thấy một cách rõ
ràng… nó có thể là đôi chút hoang mang với vô vàn níu kéo…
Chúng ta đôi khi ở bên nhau rất lâu cũng chỉ bởi khá quen có
hơi ấm của nhau bên cạnh. Nhưng chúng ta cũng có thể cảm thấy ớn lạnh… vì sự
quen thuộc ấy lắm lúc cũng thực sự chẳng thuộc về mình...
Thế nên, đi xa có khi chẳng phải là đi xa mãi …
Đi xa cũng chỉ là để có ngày quay trở lại…
Mới mẻ hơn, nồng nàn hơn, trưởng thành hơn và yêu thương hơn…
Đúng nghĩa hơn cuộc sống cho tôi những vị đắng nhưng cũng
không thiếu những giọt nước mắt hạnh phúc. Cảm ơn người tôi yêu đã cho tôi biết thế nào là hương vị cuộc đời để tôi biết quý trọng, nâng niu nó hơn !
Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóa